Edit: Bao, Beta: Padu, Red, Trant
Họ choáng ngợp trước nhan sắc khó ai sánh nổi của người con gái đó, nhưng càng thảng thốt trước thái độ của anh Ngụy.
Người trong giới đều biết, đều rõ anh Ngụy không gần nữ giới, thậm chí ghét phụ nữ ở gần. Thế mà giờ đây, anh lại tự tay đẩy xe cho một cô gái, ánh mắt ngẫu nhiên rơi trên người cô cũng dịu dàng đến mức làm mọi người tưởng mình gặp ma.
Cô gái, hoặc phải nói “cô bé”, khá sợ người lạ, vì vậy Ngụy Xương nắm lấy tay cô, còn ghé lại thì thầm gì đó. Vẻ mặt cô bé mờ mịt khó hiểu, nhưng sau khi được anh nắm tay, nét căng thẳng thoáng phai đi đôi chút.7
Sòng bạc hội tụ rất nhiều người, phần lớn đều là những nhân vật máu mặt âu phục giày da tươm tất, một số mang theo bạn cặp, người nào người nấy diện lễ phục sang trọng, trang điểm tinh tế, nhưng dù vậy vẫn thật nhạt nhòa trước dung nhan của cô bé kia.
Ngụy Xương đẩy bé gái đến giữa sảnh, thong dong đảo mắt qua đám người. Trong đây có người tự thân lập nghiệp lâu năm, cũng có cậu ấm cô chiêu kế thừa gia nghiệp, duy chỉ không có người không địa vị. Nhặt bừa một người, tài sản cũng hơn trăm triệu.
Ngụy Xương hơi nhếch khóe miệng, ung dung nói: “Đêm nay là thịnh yến đỏ đen tôi chuẩn bị vì mọi người. Mỗi người được cung cấp một lượng chip trị giá năm mươi triệu, ai thua hết lượng chip đó sẽ bị loại. Tin tôi đi, hạn ngạch đặt ra là vì tốt cho quý vị, chơi thì chơi chứ đừng làm tổn hại hòa khí.”
Chủ tịch Vương hôm qua đã có “cuộc chào hỏi nho nhỏ” với Ngụy Xương tiên phong cười nói: “Đương nhiên rồi, con tàu này là của anh Ngụy, bọn tôi tất nhiên nghe theo luật của anh.”
Những người khác nhao nhao hùa theo.
Ngụy Xương giơ tay, vệ sĩ bên cạnh hiểu ý, lập tức lấy ra một điếu thuốc châm lửa rồi đặt lên tay anh. Rít một hơi, nhả một vòng khói, anh mới thong thả bổ sung: “Nếu thua hết năm mươi triệu mà còn muốn chơi tiếp cũng không phải không được, có thể dùng ngón tay mình thế chấp, mỗi ngón tương đương năm mươi triệu.”
Lời vừa buông xuống, chung quanh tức khắc lặng đi hai giây.
Chuyện tối qua không phải bí mật, mọi người đều biết giám đốc Ngô bị chặt ngón tay. Ổng có gia tài tầm mấy chục triệu, tuy không thể so với những nhân tài kiệt xuất thương giới nhưng cũng đã không vừa, thế mà giờ không những táng gia bại sản, còn mất cả năm ngón tay. Thật là mất nhiều hơn được.
Đoán chừng đến điểm dừng tiếp theo, giám đốc Ngô sẽ bị đá xuống khỏi tàu, bởi ông ta đã không còn đủ tài chính để tiếp tục ở lại đây tiêu xài.
Chậc, thật đáng thương.
Giám đốc Lý lập tức ứng lời: “Mọi người đều là người có chừng mực, anh Ngụy cứ yên tâm.”
Khóe miệng Ngụy Xương lại gợi lên ý cười châm biếm: “Ồ? Phải không? Chuyện bài bạc đôi khi dừng cũng chẳng nổi, ai mà biết trước được.”
Giám đốc Lý xấu hổ cười trừ. Ông chợt nhớ ra tối qua mình lén tặng một cô gái cho ông chủ đây để lấy lòng. Cô ả mang vẻ ngây thơ, song không kém phần quyến rũ, là mặt hàng thịnh hành nhất hiện nay. Mặc dù vẫn còn non nhưng cũng đã được dạy dỗ chuyên biệt, đảm bảo hầu hạ đàn ông sướng chết.
Báu vật như thế đến bản thân ông chưa nỡ ăn đã biếu lên anh Ngụy, ai ngờ lại bị trả về.
Ban đầu còn tưởng mình chọn người không đúng gu, nào biết người ông phái đi tìm hiểu đúng lúc báo về rằng, điều kị nhất trong giới là: tuyệt đối không được dùng gái gú để hối lộ anh Ngụy, anh Ngụy không chơi.
Nghe nói hồi trước có kẻ nhiều lần đưa người qua, sau đó anh Ngụy bực lên đánh một ván với kẻ này, kẻ đó liền thua táng gia bại sản. Câu chuyện này khiến người ta thổn thức không thôi.
Ngụy Xương nhàn nhã rít mây nhả khói, Nam Tầm bên cạnh quơ quơ tay, chê bai nhích ra xa khỏi anh.
Hành động của cô làm những ai có mặt ở đây phải hít vào một hơi. Chưa từng một ai dám lộ ra vẻ mặt này trước anh Ngụy, đây không phải tự tìm chết à?
Song, giây tiếp theo, tất cả đều điếng người.
Anh Ngụy nhìn cô bé với ánh mắt vừa nuông chiều lại bất đắc dĩ!!!!!
Ngụy Xương để ý thấy biểu cảm ghét bỏ của vật nhỏ mà thầm buồn cười. Anh ra hiệu cho đàn em rồi ấn điếu thuốc mới hút được vài hơi vào gạt tàn vừa được mang lên.
Con tàu này vốn cấm hút thuốc, cũng chỉ duy anh chẳng thèm kiêng nể.
Ngụy Xương lại gần người cá nhỏ, nhỏ giọng cam đoan: “Cưng không thích mùi thuốc thì sau này tôi không hút nữa.”4
Hai vệ sĩ cạnh đó nghe vậy, cơ mặt co quắp một cách khả nghi. Đại ca mà bỏ được thuốc, bọn họ sẽ vặt đầu xuống làm cầu đá cho quý cô đây.
Mọi người nhìn vẻ tàn nhẫn của anh quen rồi nên giờ tự dưng cảm thấy, dáng vẻ dịu dàng, ăn nói nhỏ nhẹ này hơi… đáng sợ.
Ngụy Xương híp híp mắt liếc bọn họ, lạnh lùng thốt: “Buổi tiệc bắt đầu, mọi người cứ tự nhiên.”
Tới đây, ai cũng ý thức được ánh mắt đánh giá trắng trợn của mình đã mạo phạm anh Ngụy và người đẹp bé nhỏ, bèn rối rít rời mắt.
…
Sòng bạc rất lớn, có chừng hơn ba, bốn mươi bàn cược, nội dung trò chơi ở mỗi bàn đều khác nhau. Có lắc xí ngầu đặt cược đơn giản, có roulette* thắng lớn, cũng có baccarat** nhiều người thích chơi; ngoài ra còn có xì-dách ưa thích của giới nhà giàu, mỗi lượt chơi lên đến hàng chục, hàng trăm nghìn chip.
Người chơi roulette sẽ đặt tiền cược vào “bảng số” cạnh bàn quay chứ không đặt lên chính bàn quay đó, có nhiều cách đặt, có thể đặt một hoặc nhiều ô. Cách chơi và luật chơi do tác giá sáng tạo dựa trên tài liệu thực tiễn, xin đừng tò mò tại sao khác so với thực tế hay nghi ngờ chất lượng bản edit:3
**Baccarat:
Gồm ba cửa player – người chơi, banker – nhà cái và tie là hòa như trên hình. Người chia bài (dealer) sẽ chia tối đa ba lá cho hai bên nhà con và nhà cái, việc của người chơi là chọn một trong hai nhà để đặt cược. Sau đó dựa vào số điểm, cao nhất 9 điểm, để phân định cửa nào thắng, thua, hoặc hòa.
Các trò này không hợp pháp và cũng KHÔNG KHUYẾN KHÍCH các bạn tìm hiểu chơi và CHƠI.]
Cạnh mỗi bàn cược đều có nhân viên mặc đồ đen, là người của anh Ngụy – nhà cái của toàn sòng bạc.
Không lâu sau, mọi người chọn bàn xì dách ngồi xuống. Trước mặt mỗi người là từng chồng các loại chip.
“Anh Ngụy không chơi ạ?” Có một người thấy Ngụy Xương không định tham gia bèn hỏi.
Ngụy Xương nghiêng đầu nhìn cô bé bên cạnh, nhướng mày nói: “Con bé chưa từng thấy mấy thứ này nên tôi dẫn nó đi dạo quanh trước.”
Người kia hiểu ý cười cười, trêu: “Anh Ngụy không đích thân ra tay, cẩn thận nhà cái lỗ vốn đấy.”
Ngụy Xương thuận miệng đáp: “Vô tư đi, lỗ bao nhiêu cũng được.”
Quần chúng:…
Quá ngông cuồng!
Ngụy Xương đẩy bé người cá dạo quanh sòng bạc một vòng, thấy tầm mắt cô đặt trên bàn roulette liền đẩy người qua đó.
Bàn xoay gồm 37 số, từ 0 đến 36, được phân bố đều tại các ô trên bàn. Trước khi quay, người chơi phải chọn một con số rồi thả tiền cược vào ô tương ứng. Sau khi bàn quay ngừng, kim chỉ số nào thì người đặt số đó trúng.
Nếu đoán đúng, tiền cược ban đầu có thể tăng gấp 36 lần, chính một khoảng tiền lớn. Số tiền này tất nhiên do Ngụy Xương trả. Nhưng nếu đoán sai, tiền cược sẽ về tay sòng bạc hết.
Trước roulette có ba cô gái đang đặt tiền cược, thấy Ngụy Xương đẩy cô bé nọ qua đây thì đồng loạt lui về sau một bước.
Nếu đổi lại là bất kỳ người đàn ông nào khác, các cô sẽ hàn huyên vài câu với họ, nhưng ông lớn đây khét tiếng không hiểu chuyện phong tình, các cô dĩ nhiên không dám tự nhục.
“Vật nhỏ, muốn chơi hả?” Ngụy Xương nửa ngồi xổm xuống, kề tai cô hỏi nhỏ.
Nam Tầm không trả lời, nhưng mặt thì ngập vẻ tò mò.
Ngụy Xương cười khẽ, quay đầu nói vài câu với bảo tiêu sau lưng. Anh chàng rất nhanh đã bưng một khay chip về, bên trên đó, các chồng chip được xếp ngay ngắn theo từng trị giá. Tổng cộng tầm mười chồng.
Ba cô gái liếc qua một cái mà xuýt xoa.
Có nhiều loại chip, trong mười chồng kia thì loại thấp nhất mệnh giá năm trăm nghìn, cao nhất tận hai triệu!
[Note: không rõ đơn vị tiền tệ nhưng túm váy lại là rất nhiều tiền ạ:3 ]
Bạn đang đọc truyện trên doctruyenfun.com, Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!