A11…
“A!! Tuần tới tới tao không tham gia đâu nha!”
“Tao bỗng dưng nhận ra mình sẽ bị đau lưng.”
“Không biết nên sơn móng tay màu gì nhỉ?”
“Trật tự! Trật tự!” Thiên Bình một lần nữa hô to nhưng vẫn không ai nghe theo.
Rầm!
Một tiếng đá vào bàn thật mạnh làm cả lớp phải im bặt.
“Kim Ngưu… Cảm ơn…” Thiên Bình mỉm cười nhìn cậu một cái, ánh mắt đầy vẻ thán phục.
“Được rồi cả lớp.” Sư Tử bước vào với tư thế gấp gáp. “Hôm nay chúng ta sẽ bầu chọn ra các môn thể thao và từng người chơi nhé! Song Ngư, cô phát giấy ra đi.”
“Vâng ạ. Trên tay cô đây là những mẫu giấy trắng. Các em sẽ viết tên các học sinh mà mình đề cử tham gia hoạt động lần này, rồi sau đó chúng ta sẽ chọn ra hoạt động phù hợp cho họ.” Vừa nói, Song Ngư vừa phát cho mỗi học sinh một tờ giấy trắng nhỏ. “Cho các em năm phút nhé. Bắt đầu!”
Sư Tử nhìn Song Ngư giơ ngón tay cái lên. Tốt lắm a~ cô rất ra dáng một cô giáo.
30 phút sau…
“Được rồi các em, sau đây chính là kết quả bình chọn cho các hạng mục thi đấu. Cả lớp sẽ cùng nhau chạy tiếp sức. Cự Giải, đua xe đạp. Thiên Bình và Yết… Thiên Yết, thi đấu bóng bàn. Kim Ngưu, bơi lội. Mọi người đồng ý chứ?” Sư Tử sau khi phổ biến xong thì vội uống liền một ngụm nước. Thật mệt chết cậu a~
“Không có ý kiến ạ.” Thiên Yết nhìn sang Thiên Bình cười một cái. Từ hồi nhập học đến giờ, đây chính là cơ hội để hai đứa thân nhau, vậy thì sao không thử chứ?
“Tốt, vậy túm lại là đồ ăn thức uống gì đó cả lớp sẽ hùn tiền lại mua. Cô xung phong nấu ăn cho mấy đứa nhé!” Song Ngư tươi cười nói, mặt không giấu nổi vẻ hào hứng. Gì chứ nấu ăn thì là nghề của nàng mà.
“Okay! Perfect!” Sư Tử cười lớn, đoạn cậu nghĩ thầm. “Haiz… Cái lớp này rất là may mắn mới được mình làm chủ nhiệm a~”
Lớp A12…
“Nghe đây!” Bạch Dương từ khi bước vào lớp thì sát khí tăng ngùn ngụt. Ai chứ anh chàng giáo viên môn thể dục này sẽ không phép cho lớp thua ở Hội thao đâu. “Sau khi bàn luận với cô Song, thầy đã quyết định các môn thi sẽ được chia ra như sau. Cả lớp cùng nhau thi chạy tiếp sức. Nhân Mã!”
“Dạ có em!”
“Vì em rất nhanh nhẹn, lại hay đánh nhau trong trường…” Bạch Dương ngừng một chút, ánh mắt mang đầy dao găm nhìn cô. “…nên em sẽ thi bơi lội.”
“Vâng ạ! Mặc dù nó chẳng liên quan…” Nhân Mã cố gắng nhịn cười ngồi xuống.
“Riêng môn bóng bàn, Xử Nữ và Ma Kết, hai em đảm nhiệm đi.”
“Cái gì?” Xử Nữ cau mày. Dù sao cậu cũng là con trai, bóng bàn có hơi… ờm… nhẹ nhàng quá? “Thưa thầy… em không…”
“Không đồng ý!” Ma Kết tay chầm chậm giở cuốn sách trên mặt xuống.
“Vậy em muốn như thế nào?” Song Tử nhướn mày, đi tới bên bàn Ma Kết, khoanh hai tay trước ngực.
“Sao cũng được, trừ môn đó ra.”
“Thầy Bạch! Em thiết nghĩ hay là cho cậu ấy đua xe đạp đi, còn Xử Nữ thì bơi lội. Hai người này khoẻ, chắc chắn sẽ đánh bại được các đối thủ khác.”
“Duyệt! Vậy bóng bàn giao lại cho Nhân Mã và Bảo Bình nhé.”
“Vâng ạ!” Bảo Bình nhìn Nhân Mã cười nói, hai cô thân nhau đã từ bé, làm sao mà không ăn ý cho được chứ.
“Tốt a~ vậy hẹn vài ngày tới chúng ta tập trung tại nhà của cô để cùng làm băng rôn và khẩu hiệu nhé! Khi nào tới Hội thao, cô sẽ bao nước và đồ ăn cho cả đám!” Song Tử hào hứng nhún nhảy.
Ready!!! Kỳ chuẩn bị cho Hội thao bắt đầu!
—————————–
Tối đó…
“Em có chắc là đến đúng nhà không?” Nhân Mã dừng chiếc xe đạp lại, đưa mắt lên nhìn vào địa chỉ, đúng mà, là nhà của Thiên Yết. Sao nó… lại to đến thế!?
“Em chắc mà, chị đi trước đi, em có mang đồng phục rồi, sáng mai tụi em sẽ cùng nhau đi học.”
“Tốt, chị đi làm đây, bye nhóc.”
“Dạ!”
Thiên Bình tay nắm chặt cái quai đeo chéo. Đoạn nhón lên để bấm chuông.
Kính cong…
“Mời vào…” Vị quản gia đáng kính của chúng ta đã trở lại!!!
“Cảm ơn ạ.”
“Thiên Bình.” Thiên Yết từ trong bước ra, cô mặc một bộ váy trắng tay phồng, rất ra dáng một vị tiểu thư sang trọng. “Cậu vào đi, tớ đã nghĩ ra được một vài kế hoạch cho đợt tác chiến lần này rồi.”
“Thật không? Tốt quá, tớ có đem theo vài món tráng miệng đã làm sẵn, chúng ta vừa ăn vừa nói nhé.”
“Okay!”
2 tiếng sau…
“Oa~ bộ váy này thật đẹp!”
“Chị Song… Chị họ tớ mua cho tớ đấy!” Thiên Yết cười nói, trong lòng tự hỏi buổi đàm đạo về bóng bàn sao lại nhanh chóng trở thành tiệc ngủ thế này?!
“Yết Yết à, cậu có người yêu chưa?” Thiên Bình nằm xuống bên cạnh Thiên Yết, mắt mở to với vẻ tò mò.
“Tớ… à… thật ra thì tớ đang thích một người, anh ấy học khối 12.” Thiên Yết nghe hỏi đến vấn đề này thì có chút ngượng ngùng.
“Thật á? Tên gì vậy? Tớ có biết không?”
“Bình Nhi, cậu tò mò quá đi.” Thiên Yết ném một cái gối bông vào người Thiên Bình, đoạn cười hiền một cái. “Người này… hầu như ai cũng biết…”
——————————
“Mã Mã, chị đến rồi à? Sắp tới là Hội thao, chị có chuẩn bị gì chưa?” Cự Giải tay cầm một khay nước, vừa đi vừa xoay người lại nói chuyện với Nhân Mã.
“Lớp chị á? Có chứ! Mọi người đang rất rất rất là hăng hái, nào là thầy Bạch đe doạ nè, cô Song dụ dỗ đồ ăn nè, mọi thứ đều cực kỳ thú vị.” Nhân Mã đeo một cái tạp dề vào, miệng tươi cười hỏi khách muốn gọi gì.
“Mã Mã, chị đừng tự tin quá, khối 11 năm ngoái đã giành chiến thắng, năm nay tụi em cũng sẽ cố gắng giữ vững danh hiệu đó.”
“Vậy à? Có dám cá không?”
“Đương nhiên.” Cự Giải cười nhếch mép một cái, mặt ngước lên tràn đầy tự tin.
“Vậy ai thua sẽ đãi người kia bánh flan, được chứ?” Nhân Mã cũng không kém gì, cô tiến lại trước mặt cậu, bốn mắt nhìn nhau, sát khí tràn ngập khắp nơi.
“Deal!”
“Deal!”
“Lo làm việc kìa trời ơi! Điu với chẳng đíu!” Ông chủ quán vẩu cái môi thịt bò ra, mắt gườm gườm nhìn hai người họ.
“Xin lỗi a~ xin lỗi…”
——————————
“Alo?”
“Bành Bạch, tôi đến rồi nè! Ngay trước cửa luôn!”
“……………”
Cạch!
“TÔI ĐÃ NÓI LÀ TÔI GHÉT CÁI TÊN ĐÓ!”
“Hú, hôm nay có đá banh à?”
Sư Tử không nhanh không chậm bước vào nhà, hoàn toàn bỏ ngoài tai lời nói của Bạch Dương , điều này làm anh chàng hận không thể đấm cho cậu một cú thật đau.
“Đến đây có chuyện gì?” Bạch Dương giật lấy túi đồ Sư Tử cầm trong tay, mở ra xem. “Bánh kem? Cậu nghĩ tôi vừa ăn bánh kem vừa xem đá banh hả?”
“Có sao đâu! Cậu khó tính quá Bành Bạch.” Sư Tử dán mắt vào màn hình, tay bốc một miếng mực nướng cho vào miệng. “A! Hụt rồi!!!”
“Sư Tử, chuẩn bị cho Hội thao chưa?” Bạch Dương ngồi xuống bên cạnh Sư Tử, tay xắn một miếng bánh kem, mặc kệ anh chàng muốn gọi cậu là gì cũng được.
“Tất nhiên! Cậu nghĩ tôi là ai? Lớp tôi năm nay thắng chắc rồi. Ấy, lại hụt nữa!”
“Ha! Cậu đừng có tự tin quá. Mà năm nay so với mọi năm, không khí của Hội thao có vẻ sôi sục lên hẳn, cậu có thấy không?”
“Hả?”
“Tôi nói là năm nay không khí Hội thao có vẻ khác đi…” Bạch Dương liếc qua Sư Tử một cái, anh chàng vẫn là dán mắt vào màn hình tivi, nhưng dĩa mực nướng thì lại sắp hết mất rồi.
“Uhm hum, tất nhiên là năm nay tôi sẽ thắng rồi!”
“Cái thằng này…” Bạch Dương lấy gối ném vào đầu Sư Tử một cái làm cậu giãy nãy.
“Uầy, nghe mà, nghe mà. Năm nay đúng là có hơn nhiều so với các năm trước.” Vừa dứt lời, Sư Tử bỗng dưng quay sang nhìn Bạch Dương, bạc môi khẽ nhếch. “Nhưng tôi không tự tin thái quá đâu, năm nay tôi đặc biệt chuẩn bị rất tốt, nên cậu đừng hòng thắng nổi.”
“Còn tuỳ vào người chỉ huy như thế nào nữa.” Bạch Dương cười nhẹ, nhưng ánh mắt lại chứa đựng vô vàn sát khí.
Hội thao này, thật là mong chờ quá đi!!!