Văn án
Giản Dụ là Siren, sở hữu khả năng câu hồn, mê hoặc lòng người trời sinh.
Trong quá trình đi tìm ngọc đồng sinh, Giản Dụ vô tình đến một thế giới khác. Bỗng nhiên, đối tượng có độ xứng đôi 100% với cậu xuất hiện.
Ngày gặp người kia, mất đi ngọc đồng sinh làm cảm nhận cảm xúc của cậu biến mất, khiến Giản Dụ nghĩ đối phương là người tốt. Cậu quyết định ký hiệp nghị với hắn, hết thời gian thì chia tay trong hòa bình.
Mấy tháng sau, Giản Dụ đang dần tìm lại được cảm xúc cuối cùng cũng phát hiện, con ác long đang theo dõi cậu vốn đã có mưu đồ từ trước.
Nhìn chiếc đuôi quấn quanh hông mình, Giản Dụ cảm nhận được nguy hiểm đang rình rập: “Anh lừa tôi chuyện hiệp nghị?”
Ác long đã sớm phi tang hiệp nghị mím nhẹ môi, biểu cảm trở lại dịu dàng như thường ngày: “Hiệp nghị gì? Sao anh không biết?”
Dứt lời, đuôi ác long quấn chặt hơn nữa, chóp đuôi cạ lên mắt cá chân của Giản Dụ, hắn nhỏ giọng thì thầm bên tai cậu: “Cưng ơi, đuôi của em đâu?”
Giản Dụ nhũn như cọng bún: “….”
Đuôi cá của cậu lòi ra khi nào thế?
*
Olderhain tự biết bản thân có bệnh, đa số mọi người chỉ biết dùng ánh mắt hoảng sợ để nhìn hắn, Olderhain không quan tâm, nhưng vì Giản Dục, hắn có thể giấu bộ mặt ấy đi.
Nhưng Olderhain không nghĩ đến, ngày Giản Dụ phát hiện bộ mặt kia của hắn, ánh mắt của cậu vẫn như thường ngày.
Đã vậy rồi, sao hắn còn có thể buông tay được?
Dĩ nhiên phải ôm siết người vào lòng, nhất quyết không buông.
Siren trắng trẻo trong nóng ngoài lạnh siêu đẹp nhưng không ý thức được điều đó thụ X Rồng đen nghĩ một đằng nói một nẻo bất chấp mọi thủ đoạn để giữ vợ công.
Bình luận